MUÔN NÉT THÂN THƯƠNG

Chiêm ngưỡng đầm sen Hang Múa nở rộ dưới chân núi Ngọa Long

Những cánh đồng làng: Mặt Trống, Đìa Roi

Cánh Hộp, Cửa Chùa, Cửa Ngòi, Năm Mẫu…

Những mảnh ruộng một thời thơ ấu
Tôi đã cùng em
Những dấu chân son – một chặng đường đời.

Rồi những tháng năm
Tôi đi khắp muôn nơi
Những cánh đồng làng sao mà thương đến thế
Neo đậu trong tôi nỗi nhớ khôn cùng.

Tôi đã đi suốt dải đất miền Trung
Qua cầu Hàm Rồng, qua quê hương xứ Nghệ
Sang Hà Tĩnh, trời Can Lộc sao mà xanh đến thế
Vào Quảng Bình, tôi qua bến Xuân Sơn

Rồi chúng tôi đi dọc Trường Sơn
Tới Tây Nguyên – những cánh rừng bát ngát
Sau ngày nước nhà thống nhất
Tôi lại đi khắp đất nước rộng dài

Từ Nha Trang, qua Ninh Thuận, Đồng Nai
Tới các tỉnh nơi miền Đông trù phú
Đêm Sài Gòn nằm nghe thành phố thở
Rất rộn ràng nhịp sống mới sinh sôi.

Về miền Tây sao lòng quá bồi hồi
Miền đồng bằng nghe xôn xao hương lúa
Cây trái xum xuê suốt miền châu thổ
Nắng đồng bằng – cái nắng đẹp như mơ.

Tôi bay ra Quảng Ninh thăm núi Bài Thơ
Xuống vịnh Hạ Long thăm hòn Trống- Mái
Lên Tam Đảo ngắm mây bay mê mải
Lên xứ Lạng Sơn thăm khu chợ Kỳ Lừa

Tôi đã thăm vùng Kinh Tế Mới Đại Từ
Yêu những đồi chè mướt xanh bát ngát
Rồi xuôi sông Hồng trên ca nô nghe gió hát
Lênh đênh một ngày trên con nước phù sa.

Bao vùng quê tôi đã đi qua
Cả thời đạn bom và thời đổi mới
Mỗi vùng quê tôi từng được tới
Hiểu đất nước mình muôn nét thân thương.

Tôi trở về với mảnh đất quê hương
Với mảnh ruộng thân quen từng luống đất
Đất thấm mồ hôi làm nên mùa gặt
Mà những năm dài tôi phải tạm xa

Người con gái tôi thương, rạng rỡ như hoa
Đón tôi về, trọn bài ca hạnh phúc
Chúng tôi lại cùng nhau dạo bước
Trên cánh đồng khi mùa lúa trổ bông

Tôi bước đi trên những cánh đồng
Sau những bôn ba khắp miền đất nước
Hạnh phúc yêu thương mà tôi có được
Khi trở về với mảnh đất quê hương

Cùng em nhẹ bước trên đường
Cả những lúc bước đi trên bờ cỏ
Những mảnh ruộng bao năm tôi luôn nhớ
Nay trở về vui hạnh phúc cùng em.

Vân Đài ơi!Đây mảnh đất mẹ hiền

Miền quê lúa vang BÀI CA NĂM TẤN

Nắng ấm quê hương tình thương vô tận

Tôi yêu em, yêu mảnh đất làng mình.

Thơ Hoàng Đại Nhân